Vốn nghĩ là không gặp nhau hai mươi mấy ngày, hôm nay sẽ trừng phạt nàng thật cẩn thận, không ngờ lại bị nàng cởi hết y phục, thật không còn mặt mũi nào nữa.
Vũ Lâu nằm sấp bên cạnh hắn, đẩy đẩy: “…… Tiểu sắc lang nhà ta cũng biết thẹn thùng cơ à, thật là làm cho ta mở mắt nha ~. ” Lam Tranh càng vùi sâu mặt vào ống tay áo, thì thầm: “Cút, đừng động vào ta.”
Thật thú vị, tình huống hoàn toàn đảo ngược, nếu như thường, toàn là Lam Tranh diễu võ dương oai, giờ lại thành Vũ Lâu nằm chê cười hắn.
“Đừng có làm ra bộ dạng nàng dâu nhỏ như thế, để ta tìm quần áo cho ngươi thay, về sau ngoan ngoãn một chút đi.”
Lam Tranh bật dậy, quỳ trên giường, cúi thấp đầu mắng: “Dâm phụ.”
Vũ Lâu cột lại thắt lưng, hừ giọng: “Không dâm làm sao trị được ngươi, gậy ông đập lưng ông thôi. Biết cảm giác khổ sở này rồi, thì từ nay về sau ngoan ngoãn đi.”
Nàng nhảy xuống giường, lấy quần áo sạch cho hắn, chẳng muốn nhìn hắn, bèn mở cửa đi ra ngoài. Đứng nhìn cảnh sắc tươi đẹp, đầu óc nàng lại trống rỗng. Nhớ tới hành vi lớn mật của mình vừa rồi, nàng cũng tự hoảng hốt, mặt nóng bừng. Đưa hai tay lên ôm mặt, nóng đến giật mình. Ngoài hành lang gió thổi lớn, nàng quay người về phòng, xem tình hình Lam Tranh thế nào rồi.
Vừa rồi quậy hắn, chuyện nghiêm túc vẫn chưa nói được.
Lam Tranh đã thay y phục sạch sẽ, ngồi trước bàn, Lưu Hi đứng bên cạnh, cầm búa vàng đập hạch đào cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-vuong-phi/1487991/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.