“Phương Lâm, sao ta lại ở chỗ của ngươi?”
Đầu Vũ Lâu đau như muốn nứt ra, đưa tay lên ôm trán, xoa xoa huyệt thái dương. Nàng nhớ rõ hôm qua về tìm Lam Tranh……
Nàng ôm bình tuyết hứng trên sen trắng Thiên Sơn kia ngồi trong xe ngựa vừa khóc vừa mắng Lam Tranh với Phi Lục. Đến Tấn vương phủ, gặp Độc Cô Diệp Thành, sau đó……
“Là ta đưa cô về đây.” Phương Lâm rót một ly trà giải rượu, đưa cho Vũ Lâu đang nằm trên giường: “Coi cô kìa, tửu lượng kém mà còn uống nhiều như thế.”
“Ta uống rượu?” Nàng chỉ chỉ vào mình. Sao thế được, nàng đưa cho Tấn vương bình tuyết hứng trên sen trắng Thiên Sơn, dùng để pha trà là loại hảo hạng nhất. Thưởng thức trà, luận thơ văn là việc thanh nhã nhất, sao lại say được.
Đúng lúc này, Phi Lục cầm khăn lạnh đi đến, nói chen vào: “Đúng nha, tiểu thư đưa cho Tấn vương điện hạ bình tuyết đọng kia, điện hạ rất thích, lại nói ngài ấy vừa có rượu nho của nước Cao Xương tiến cống, nên tặng tiểu thư một bình, để người mai về cho Vương gia. Sau đó…… người nói không muốn đưa cho cái tên vô lương tâm kia, sau đó ngang nhiên cầm bầu rượu uống hết.”
“………” Vũ Lâu không tin mình có thể làm ra chuyện thô lỗ đến như vậy: “Thật sao?”
“Ừ.” Phương Lâm tiếp lời: “Đúng lúc ta đang ở Tấn vương phủ, nên đã đưa cô say khướt về y quán.” Hắn nghe Phi Lục nói, Vũ Lâu và Huệ vương giận dỗi, không muốn quay về Vương phủ, mà bên phía Tần phủ, thì Vũ Lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-vuong-phi/1487989/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.