Hắn híp mắt nhìn nàng: “Vũ Lâu? Tần Vũ Lâu?” Nàng không biết trả lời như thế nào, hơi gật đầu thừa nhận thân phận của mình. Hắn bật cười: “Lão già Tần Khải Canh này, to gan thật, dám gả con gái cho ta à?”
“Lam Tranh, ngươi thật kỳ quái, có cần gọi y quan không?” Có phải vì bị kích thích mà giờ ý thức lại càng mờ mịt không.
Lam Tranh vừa nghe nàng nói thế, liền thu lại nụ cười, tay ôm lấy trán: “Đầu ta vẫn còn hơi đau… Phải nghỉ ngơi một chút, ngươi đừng làm phiền ta, đi ra ngoài mau đi.” Hắn liếc qua khe hở của bàn tay, nhìn trộm Vũ Lâu, thấy nàng bất động, giọng điệu lại càng cứng rắn: “Ngươi không nghe thấy gì sao, ta bảo ngươi đi ra ngoài!”
Quả nhiên là nàng lo lắng thừa rồi, tên nhóc này vẫn đáng ghét như trước đây. Mới vừa rồi suýt chút nữa là chảy nước mắt vì hắn rồi, thật là cực kỳ ngu xuẩn mà. “Thiếp cáo từ, Vương gia nghỉ ngơi đi.”
Ra khỏi phòng ngủ, nàng không biết đi đâu, lại qua chỗ Phi Lục. Làm Vương phi như nàng thật uất ức, đêm động phòng thì loạn cả lên, cuộc sống bây giờ cũng lộn xộn rối tung.
@Phi Lục thương tiểu thư nhà mình, lại học theo Chân thị định thuyết phục Vũ Lâu: “Tiểu thư, đêm qua ả Băng Sơ đã mò lên giường Vương gia rồi, ngài cũng không quản, em thấy, đúng là ngài không thích Vương gia thật, nếu đã vậy, sao không dao sắc chặt đay (giải quyết dứt khoát),chấm dứt tất cả đi. Sau khi hồi phủ, để phu nhân tìm cho tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-vuong-phi/1487953/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.