Thật ra thời gian đã không còn tồn tại. 
Nhưng Mộng Cảnh nơi này có số lượng cố định, nếu bị tà ma công phá hết thì 
sẽ tương đương với thất bại. 
Liễu Bình xoay chuyển ánh mắt, tập trung lên đỉnh đầu thủ lĩnh gác đêm. 
"Phân thân của Tạ Đạo Linh.”. 
Một hàng chữ nhỏ hiện ra rõ ràng! "Chúng ta phải tăng nhanh tốc độ, tà ma đang công phá rất nhiều Mộng Cảnh" 
Thủ lĩnh mỉm cười và nói. 
Liễu Bình vung mạnh ống tay áo. 
Thủ lĩnh biến mất. 
Mộng Cảnh lập tức đi xa. 
Liễu Bình lại tiến vào từng hồi Mộng Cảnh đã từng trải qua. 
Rốt cuộc. 
Vào thời khắc nào đó. 
Không còn kẻ nào xuất hiện. 
Càng không có tồn tại nào có thể ngăn cản tà ma, toàn bộ Mộng Cảnh đều rơi 
vào một mảnh đình trệ Tất cả cứ như đọng lại. 
Tất cả chúng sinh đang trong trạng thái đọng lại, gần như không thể nhúc nhích 
máy may Những bóng dáng hắc ám đó điên cuồng tán loạn trong thiên địa, cứ 
như muốn tìm ra phân thân của Tạ Đạo Linh, hoặc là tồn tại đang thu thập phân 
thân của Tạ Đạo Linh. 
Liễu Bình trốn trong một cảnh tượng giả, hoàn toàn không có cách nào rời đi. 
Tất cả đều nằm dưới sự giám thị của tà ma! 
"Đủ rồi." 
Trong tay áo càn khôn, một vị Tạ Đạo Linh mở miệng nói. 
"Đủ rồi? Hình như còn rất nhiều phân thân của người chưa thể thu thập." 
Liễu Bình nói. 
"Những phân thân này đã đủ để chủ thể của ta đạt được sức mạnh, phân tích ra 
cách ứng phó tà ma." 
Tạ Đạo Linh nói. 
Trong không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600698/chuong-1244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.