Chỉ một thoáng.
Tất cả mọi thứ chung quanh hóa thành tầng tầng lớp lớp quang ảnh, sôi nổi tan
đi, lại cấu thành một cảnh tượng hoàn toàn mới.
"Đây là?"
Nữ vu hỏi.
"Dùng thời gian để cân nhắc thì đây là thời khắc lúc trước chuyển hóa từ tà ma
thành nhân loại."
Liễu Bình nói.
Nữ vu gật gật đầu, thấp giọng niệm tụng vài chú ngữ.
Nàng bỗng hóa thành hư ảnh, bay vút qua rồi hoàn toàn đi vào thi thể của Huyết
Vũ.
Cứ như vậy, Huyết Vũ lại tỉnh lại lần nữa, tất cả mọi thứ của ả đều không trốn
khỏi sự khống chế của nữ vu.
Bởi vì nữ vu trốn trong thân thể ả, cùng trải qua mọi chuyện với ả, nắm giữ suy
nghĩ trong lòng ả vào mọi thời khắc! "Cho những người đó đi, để nàng sống lại."
Liễu Bình nói.
"Không thành vấn đề."
Biến Hóa Sư nói.
Gã biến mất khỏi chỗ đó.
Cùng lúc đó, những người tu hành kia cũng biến mất sạch sẽ.
"Kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì?"
Trĩ Thiên Nữ cảm thấy hứng thú mà hỏi.
"Để ả thức tỉnh –– Ngươi nhìn thì sẽ biết."
Liễu Bình nói.
Trĩ Thiên Nữ lại cong tay khẽ búng ra lần nữa.
Liễu Bình lập tức phất tay, buông ra một tấm màn hư vô, bao phủ hắn và Trĩ
Thiên Nữ lại.
Trên mặt đất.
Huyết Vũ mở to mắt.
Lúc này là vào ban đêm, sắc trời đen nhánh như mực.
Á đứng lên, nhìn lại chung quanh, chỉ thấy nơi này là một bãi tha ma.
"Nơi này là..."
Trên mặt Huyết Vũ lộ ra chút ngơ ngẩn.
Ngàn dặm cô phong, bốn bề vắng lặng, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600696/chuong-1242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.