Trong giọng nói của nữ vu có thêm một tia cảm xúc, nàng nhẹ nhàng nói: “Nó 
là thủ đoạn của tồn tại kia, vốn có thể tiến hóa vô hạn, nhưng tồn tại kia không 
kịp để Lục Đạo Luân Hồi trưởng thành thì đã thua bởi tà ma." 
"Cả tồn tại kia cũng không thể chiến thắng tà ma sao?" 
Liễu Bình vội hỏi. 
"Tà ma quá nhiều và quá mạnh, mỗi một tên đều mạnh hơn kẻ cầm cờ mấy lần, 
có sức mạnh hoàn toàn không thể lý giải, tồn tại kia trù tính thất bại." 
Nữ vu lắc đầu và nói. 
"Hiện tại thì sao? Chúng ta phải làm sao bây giờ? Đánh thức mọi người cùng 
nhau chiến đấu sao?" 
Liễu Bình nói. 
"Khi kẻ cầm cờ kia chuyển thể làm người, Lục Đạo Luân Hồi đã có thêm một 
tia cơ hội, bởi vì cuối cùng thì nó cũng tiếp xúc được với tà ma, có thể căn cứ 
vào đặc điểm của tà ma để sinh ra tiến hóa mới." 
Nữ vu nói. 
Nàng tung ra một thủ ấn, thấp giọng thì thầm: “Bách Hoa Hỗn Loạn." 
Câu nói vừa dứt, chỉ thấy nàng từ từ đi vài bước hướng về phía trước, cả người 
hóa thành một pho tượng. 
Làm người ta bất ngờ là, Trĩ Thiên Nữ cũng đi theo về phía trước vài bước, trên 
mặt lộ ra chút thoải mái, nhẹ nhàng nói: “Thì ra... Là bản thân ta." 
Nàng theo đó mà biến hóa thành pho tượng. 
Trên mặt Biến Hóa Sư lộ ra chút hồi ức, thấp giọng mà nói: “Rốt cuộc ta cũng 
nhớ tới... Ta là chính ta." 
Gã cũng hóa thành một pho tượng. 
Ba pho tượng đúng lặng trước mặt Liễu Bình. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600694/chuong-1240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.