“Ta muốn xem."
Trĩ Thiên Nữ nói.
"Đương nhiên, xem đi."
Liễu Bình cũng nói.
Lão tửu quỷ tung thẻ bài ra.
Phanh! Một tiếng vang nhỏ.
Thẻ bài hóa thành hư vô.
Chung quanh dần hiện ra tầng tầng lớp lớp quang ảnh, hiện hóa thành một cảnh
tượng thời đại quá khứ.
Trong không trung hắc ám.
Vô số sao băng cấp tốc giáng xuống.
Toàn bộ thế giới không ngừng chấn động, trong khe đất nứt vỡ có dung nham
cuộn trào lên tận trời cao.
Tất cả kiến trúc đều đang sụp đổ.
Chỉ có cung điện cao ngất trong mây kia còn tạm thời bình yên vô sự.
Một nữ tử đúng một mình trên cung điện.
Nàng dẫm lên ngói lưu ly, triển khai quyền thế, miệng phát ra một tiếng quát
đanh thép như sấm rền: “Ta không cho phép thế giới này bị hủy diệt!"
Vừa dứt lời, nàng đón đầu đánh ra một quyền vào hàng loạt sao băng như cơn
mưa đầy trời.
Một quyền này trở nên vô cùng thong thả, cứ như đã bị tác động lùi lại nào đó,
đột nhiên lại phát ra ánh sáng vẩn đục, chạm vào hư không một cái là tan đi.
Chỉ một thoáng.
Sao trên bầu trời sôi nổi mất đi ánh hào quang, tựa như ngọn nến bị thổi tắt, chỉ
trong giây lát đã chẳng biết đi đâu.
Lão tửu quỷ si mê nhìn cảnh tượng này, thấp giọng lẩm bẩm: “Quỷ Ảnh Liệt
Cốt Lưu, thần kỹ, chân diệt vạn hữu."
"Quyền pháp không tồi."
Liễu Bình cũng khen.
Hắn đã nhìn ra, cho dù nhìn lúc đó nàng còn thực non nớt, cả người tỏa ra khí
tức thanh xuân, nhưng gương mặt và khí tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600686/chuong-1232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.