Oanh –– Cái đầu bị lôi điện đánh bay ngược ra ngoài, không cam lòng quát:
“Rõ ràng là ta không đáp lại ngươi!"
Andrea lớn tiếng nói: “Ngươi im lặng!"
"Im lặng không phải đáp lại!"
Cái đầu lạnh lùng nói.
"Im lặng vốn là một loại đáp lại!"
Andrea cực lực tranh luận.
"Ngươi vô sỉ!"
Cái đầu nói.
"Đánh rắm, bổn tiểu thư đánh nhau dựa theo quy tắc đấy!"
Andrea nắm chặt nắm tay nhỏ, tròng mắt vì phẫn nộ mà biến thành đồng tử
dựng thẳng Ong -- Tiếng cự kiếm reo lên càng ngày càng mạnh, lập tức che
chắn cả giọng nói của bọn họ.
Chỉ thấy trường kiếm trong tay Liễu Bình không ngừng chấn động.
Kiếm quang lan tỏa từ chuôi kiếm đến thân kiếm rồi phun trào ra, tất cả đều
đang không ngừng run rẩy.
"Đây là kiếm pháp của Trường Tuyết."
Liễu Bình nỉ non, sau đó chỉ kiếm về phía trước.
Bí Kiểm: Chấn Trảm! Cái đầu kia lập tức bị trảm biến mất khỏi nơi đó, xuất
hiện ở hư không cách đó vài trăm thước, lại bị mấy chục kiếm quang chém
trúng, sau đó lại biến mất lần nữa, rồi lại bị trảm vào hư không.
Chỉ thấy nó hóa thành một hắc ảnh, không ngừng bị chém trúng ở giữa không
trung, cứ lóe rồi lại lóe, rất nhanh đã trảm văng vào sâu trong vòm trời, sau đó --
Oanh! !! Cái đầu hung hăng đâm vào mặt đất, tạo ra một cái hố sâu không thấy
đáy
"Đã chết à?"
Liễu Bình hỏi.
"Chết? Không, trong Vĩnh Dạ chỉ có thi thể của chúng, linh hồn chúng bị cầm
tù trong Luyện Ngục."
Andrea nói.
"Vậy vừa rồi --"
"Linh hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600657/chuong-1203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.