Liễu Bình rơi vào trầm tư. 
Còn có thể dùng “Hí Kịch Sư" 
thêm một lần.- - Vậy nên dùng nó vào mục đích gì chứ? Đầu tiên là loại trừ 
“Thời gian”. 
Chuyện mà nữ sĩ Huyền Bí chờ mong nhất chính là sống lại “Thời gian”. 
Nhưng giờ phút này nàng lại không xuất hiện, cũng không nói ra bất cứ yêu cầu 
gì. 
Như vậy. 
Hắn nên làm gì đây? Liễu Bình nhắm mắt lại, cẩn thận hồi tưởng lại tất cả 
những điều mình trải qua. 
Người thủ hộ Mộng Cảnh chiếm cứ hư không, kiên nhẫn chờ đợi hắn đưa ra lựa 
chọn. 
Mấy chục giây sau. 
Liễu Bình mở mắt ra, lật sách thẻ của mình rồi rút ra một thẻ bài từ trong đó. 
"Đây là lựa chọn của ngươi?" 
Người thủ hộ Mộng Cảnh hỏi. 
Liễu Bình nhìn thiếu nữ trên thẻ bài, nhẹ nhàng nói: “Đúng vậy, ngay từ ban 
đầu mãi cho đến cuối Mộng Cảnh, nàng luôn ở bên cạnh ta, hơn nữa không 
ngừng có người nhắc nhở ta - _" 
"Nàng là hy vọng duy nhất." 
Hắn bày thẻ bài ra trước mặt người thủ hộ Mộng Cảnh. 
Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một thiếu nữ mặc váy đỏ, đang nhắm hai mắt, rơi 
vào ngủ say. 
Khi tất cả chân tướng được vạch trần, tất cả thẻ bài đều lộ ra dáng vẻ trầm miên. 
Nàng cũng không ngoại lệ.- - Nàng chính là Thánh Giới chi Linh, Andrea! Người thủ hộ Mộng Cảnh không hỏi tiếp nữa mà chỉ lẳng lặng nhìn Liễu Bình. 
Liễu Bình tiếp tục nói: “Nếu nàng là hy vọng duy nhất kia, vậy chứng minh 
nàng nhất định có thể làm được điều gì đó mà người khác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600650/chuong-1196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.