Thét chói tai vang lên khắp chung quanh. 
Đám người rơi vào hỗn loạn. 
Trong làn mưa máu đó, nữ tử bay xuống từ tửu lâu, dao động linh lực cả người 
cũng biến mất, chuẩn bị nhân lúc rối loạn mà trốn đi. 
Một giọng nói bỗng vang lên từ cách sau lưng cả không xa: “Xem ra ngươi 
không biết mình chọc phải phiền toái gì rồi." 
Nữ tử dùng bước chân. 
Không biết vì sao, trong lòng ả mơ hồ có một cảm giác. 
Người nói chuyện này đang sinh ra một cuộc gặp mặt mà vận mệnh đã định sẵn 
với ả. 
Không có gì càng quan trọng hơn chuyện này. 
Vì thế ả xoay người. 
Chỉ thấy một thiếu niên xa lạ đứng ở góc đường, đưa ánh mắt lạnh lẽo đánh giá 
ả. 
"Ngươi có thể nói rõ một chút không?" 
Nữ tử hỏi. 
"Người tu hành Thái Thượng pháp sẽ không làm gì một nữ tử chỉ có Trúc Cơ 
kỳ, dù sao làm vậy cũng tổn hại thanh danh môn phái, mà người lại đẹp như 
vậy, cho nên người chỉ có thể chết bởi tai nạn --" 
"Ví dụ như tu hành xảy ra đường rẽ, tâm mạch nghịch loạn, chết bất đắc kỳ tử-- 
" 
"Điều này sẽ làm thân thể của ngươi không sinh ra thường tàn ngoài mong 
muốn nào." 
Thiếu niên nói. 
"Làm sao ngươi biết?" 
Nữ tử hỏi. 
"Bởi vì ngươi quá để ý tiến hóa, không nghĩ tới điều này sẽ làm mình tỏa ra hào 
quang làm người ta thèm nhỏ dãi." 
Thiếu niên nói. 
"Nghe không hiểu, ta phải đi tránh né." 
Nữ tử chuẩn bị rời đi. 
"Không còn kịp rồi, hiện tại điều người phải làm chính là nhớ kỹ một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600635/chuong-1181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.