Gió. 
Tuyết. 
Đêm. 
Rào... Rào.... 
Liễu Bình một mình đi trên cánh đồng tuyết, lẳng lặng chờ đợi nhiệm vụ Mộng 
Cảnh. 
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt không ngừng hiện lên: “Chiến giáp ngươi hy vọng 
đúc thành đã được Mộng Cảnh biết được." 
"Mộng Cảnh chính là siêu tập hợp ảo tưởng của tất cả chúng sinh, có được năng 
lực siêu việt hiện thực, nhưng chưa bao giờ có người suy nghĩ đến chuyện đúc 
thành một bộ giáp của kỷ nguyên mới." 
"Việc ở nơi đây cần có dẫn đường." 
Liễu Bình nhìn từng hàng chữ nhỏ, trầm ngâm rồi nói: “Dẫn đường...." 
"Đúng vậy, dẫn đường giấc mộng của ngươi, sau đó làm nó hiện hóa." 
Một giọng nữ vang lên bên cạnh hắn. 
Andrea lặng lẽ buông xuống, trên người mặc một bộ váy đỏ, lơ lửng phía trên 
băng tuyết. 
"Có biện pháp dẫn đường Mộng Cảnh sao, Andrea?." 
Liễu Bình hỏi. 
"Có," 
Andrea nói, “Thật ra làm một Linh xuống từ Thánh Giới, ta không am hiểu 
chiến đấu, mà là dẫn đường người đạt được sức mạnh Thánh Giới." 
"Sức mạnh Thánh Giới có thể đúc thành bộ chiến giáp kia sao?" 
Liễu Bình hỏi. 
"Trong Thánh Giới có ghi chép tất cả sức mạnh và tri thức, cho dù ta không 
biết, cũng có một ít tinh của Thánh Giới có thể chỉ đạo người đạt được những 
thứ cần để đúc giáp." 
Andrea nói. 
"Ta phải làm thế nào?" 
Liễu Bình hỏi. 
"Ngươi mới hoàn thành một cuộc chiến kịch liệt, hiện tại không thể lập tức bắt 
đầu, cần tìm một nơi thích hợp, ăn uống no đủ rồi tiến vào mộng đẹp trong ấm 
áp." 
Andrea nói. 
ể ấ 
"Nghe có vẻ để mơ một giấc mộng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600627/chuong-1173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.