Bên ngoài thế giới.
Gã dùng hết toàn lực bay vào hư không xa xôi, trên mặt lộ ra vẻ điên cuồng xưa
nay chưa từng có.
"Đáng chết, thì ra thế giới này có một tận thế khủng bố nào đó đang ngủ say...
Sớm biết vậy ta đã không tới."
Chủ trang viên không ngừng mắng trong lòng.
Rất nhanh.
Thân thể gã biến mất trong hư không hắc ám mênh mang.
Nhưng gã không biết là, từ khi mình nói ra hai chữ “Hủy diệt”, một bóng dáng
mông lung luôn lặng lẽ đi theo phía sau gã, chưa bao giờ rời khỏi.- - Đó là tàn
ảnh của con rồng tro tàn.
Phía bên kia.
"Bọn họ đều đi đâu vậy?"
"Chủ thời không, bên trong Vĩnh Dạ, quốc gia của ngươi."
"Đi làm gì?"
"Đương nhiên là dung nhập quốc gia của người vào thế giới của ngươi, chuyện
này cần đến sức mạnh của Tứ Thánh Trụ, cho nên bọn họ đều đi."
"Vậy ta thì sao?”.
"Ngươi đang trưởng thành ––trong quá trình lần đầu tiên Thế Giới Loại Sinh
Mệnh Thể trưởng thành thì sẽ rơi vào ngủ mơ thâm trầm."
Andrea giải thích thêm một bước: “Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể đều theo bản
năng mà biết được chuyện này, chỉ có người vốn là nhân loại, cho nên hoàn toàn
không có chuẩn bị gì cả, chỉ có thể dựa vào sức mạnh của ta mới có thể rời khỏi
thân thể đang ngủ say."
"Vậy chúng ta phải đi đâu đây?"
Liễu Bình hỏi.
Giờ phút này hắn vẫn bám vào người Andrea, nói chuyện bằng miệng và giọng
nói của cô bé.
"Đi vào Mộng Cảnh –– tất cả Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể đều trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600567/chuong-1113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.