Mộng Yểm La Vương ngừng ở giữa không trung, tiếc nuối nói: “Tiểu tử, coi
như người may mắn, chờ ta vượt qua đợt vận mệnh chẳng lành này thì sẽ đến
chơi với người tiếp."
Nó bỗng biến mất khỏi trước mắt Liễu Bình.
Liễu Bình đứng trên bầu trời cách đó vài trăm thước, ánh mắt nhìn về phía hư
không.
Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt dừng lại ở nơi đó: “Bách Nạp Đao đã chạm đến
cánh tay kẻ địch, “Sơ ngữ bị kích hoạt."
"Khi đao tiếp theo của người đánh trúng đối phương, Trù tình cũng sẽ kích hoạt,
nhất định phóng ra một đòn trí mạng."
"Chú ý, ba phút đã đến."
"Xin nghênh đón đợt vận mệnh chẳng lành thứ hai của ngươi."
Liễu Bình phun ra một búng máu, ánh mắt lạnh đi.
"Rõ ràng có thể tránh đi, lại liều mạng bị trúng một kích, kế tiếp nên cẩn thận."
Pháo gia nhắc nhở.
"Nó muốn giết ta, còn ta sao lại không muốn xử lý nó? Đây là chuyện liên quan
đến ba kiếp."
Liễu Bình nói.
"Sắp bắt đầu rồi."
Thượng đế nói.
Quang ảnh mơ hồ nhanh chóng lưu động chung quanh dần trở nên rõ ràng.
Liễu Bình phát hiện mình đang đứng trong một miếu thờ đen nhánh.
Ở bên ngoài miếu thờ, chung quanh là vô số những người tu hành, họ cùng quát
lên: “Bắt lấy ma chủ!"
"Tru ma!"
"Giết hắn!"
"Mọi người cùng xông lên đi!"
Trong mắt Liễu Bình hiện ra một chút hoài niệm, hắn bật cười và nói: “Thì ra là
chuyện như thế này."
"Thực lực của bọn họ rất mạnh."
Nữ Tử Thần nói.
"Đúng vậy, đều là người tu hành cảnh giới cực cao, hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600561/chuong-1107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.