Hoàng hôn. 
Vào khoảnh khắc hoàng hôn buông xuống. 
Một con rồng bay tới từ cuối thế giới xa xôi, nhẹ nhàng đáp xuống. 
"Thưa tồn tại vĩ đại, ta đã dâng lên vô số thi thể cổ đại, chỉ xin ngài thi triển một 
lần bói toán vận mệnh cho ta!" 
Con rồng to lớn giận dữ hét. 
Ở dưới chân nó, toàn bộ dàn tế được cấu thành từ vô số những thi thể không thể 
nào đếm xuể, như vòng hoa liên kết với nhau, hình thành tòa tế đàn tỏa ra vô số 
tiếng kêu nên kia. 
Ầm ầm ầm -- Sâu trong không trung truyền đến từng tiếng vang như cối xay, cứ 
như một cánh cửa đã lâu chưa mở đang từ từ hé ra. 
Một giọng nói lạnh như băng truyền đến từ trên vòm trời: “Ngươi muốn nhìn 
thấy vận mệnh?" 
Cự long quỳ rạp trên tế đàn, cung kính thi lễ và nói: “Xin ngài hãy đứng bên 
cạnh ta, trợ giúp ta thấy rõ chân thật trong sương mù." 
Giọng nói kia cười lạnh và nói: “Nhìn thấy vận mệnh cũng không phải chuyện 
tốt gì, sao ngươi không nghĩ cách khác để chiến thắng sợ hãi trong lòng?" 
Cự long ngâm nga nói: “Ta là người xuất sắc trong Long tộc, cũng không sợ bất 
cứ pháp tắc nào, chỉ có vận mệnh! Ta không có biện pháp gì với nó, xin hãy 
giúp ta hiểu rõ bản chất của nó." 
Trên bầu trời, giọng nói kia mang lên một tia cảm khái: “Cuồng vọng... Thôi, ta 
nhận lấy những tế phẩm đó, người muốn hiểu rõ bản chất của vận mệnh, chi 
bằng thấy rõ vận mệnh của mình trước." 
Câu nói vừa dứt. 
Một tấm da dê 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600557/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.