Sắc trời dần tối xuống.
Vân Hi ôm chó vàng đến miếu Thành Hoàng.
So với những nơi hỗn loạn khác thì nơi này còn xem như trật tự rõ ràng.
Không ít người tị nạn ở chỗ này, thậm chí còn có người tự phát tạo thành đội
tuần tra, phụ trách giữ gìn trật tự.
Chó vàng thả thần niệm ra, quét qua quét lại toàn bộ miếu Thành Hoàng một
lần.- - Hình như không có cái gì đặc biệt.
Từ từ! Chó vàng nhìn lại pho tượng Thành Hoàng trong miếu.
Kỳ quái... Hình như trên pho tượng này có từng luồng hào quang nhàn nhạt.
Đây là thần quang thực thể hóa từ công đức.
Chẳng lẽ thật sự có thần linh? Chó vàng yên lặng suy nghĩ, chợt thấy hai hàng
chữ nhỏ hiện lên phía trên pho tượng: “Thành Hoàng thần (Đánh số:
0024354365721)"
"Dùng các loại công đức thì có thể kêu gọi thần chủ Thành Hoàng tiến đến bảo
vệ một phương."
Nhìn nhận cẩn thận lại thì hình như hắn cũng có một nhiệm vụ chi nhánh cứu
vớt động vật, đáng tiếc tận thế đã đến gần, hoàn toàn không có cơ hội đi làm.
Công đức... Chó vàng nhìn chằm chằm vào pho tượng, cẩn thận cảm nhận, cứ
cảm thấy không đúng chỗ nào.
Đột nhiên.
Thần quang trên pho tượng kia dần ảm đạm đi, cuối cùng hóa thành hư ảo.
Thần quang công đức đã không còn nữa! Chữ nhỏ hiện lên phía trên pho tượng
cũng theo đó mà biến đổi: “Thần vị: Không."
"Để trống chỗ."
Đây là ý gì? Thần linh đi rồi? Chó vàng nhất thời không nghĩ ra đáp án.
Nó quay đầu lại nhìn ra hắc ám xa xăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600543/chuong-1089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.