Andrea cảm thán: “Liễu Bình, ngôi mộ này thật lớn, như một thành phố vậy."
Liễu Bình nhìn lại đại mộ kia, lẩm bẩm nói: “Nơi này là dưới lòng đất... Lại có
một ngôi mộ, nếu có mộ thì trong đó nhất định có cái gì."
"Sẽ là thứ gì?"
Một giọng nữ khe khẽ vang lên.
"Phần mộ ấy à, trừ thi thể ra thì chính là vật bồi táng."
Liễu Bình nói.
"À? Có vàng bạc tài bảo hay không?"
Giọng nói kia lại hỏi.
Liễu Bình bỗng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một người to bằng ngón cái đang ngồi trên vai Andrea, hứng thú bừng
bừng mà nhìn về phía đại mộ kia.
"Yêu tinh!"
Liễu Bình kêu lên thất thanh.
"Suyt --"
Andrea làm ra động tác giữ im tiếng.
Liễu Bình cũng phản ứng lại.
Đúng rồi.
Nếu yêu tinh theo đến thì tương đối là hắn có đủ Tứ Thánh Trụ.
Cho dù còn chưa có được sức mạnh tứ thần –– Nhưng đã có thể xem hắn như
Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại! Nhưng vì sao con rồng ba đầu tên là “Hôi Tẫn
chi Hình"
kia không có phát hiện nó?... Cái này thì dễ giải thích.
Một khi yêu tinh muốn trốn đi thì không ai phát hiện được nó! Còn về phần
Andrea -- “Ta biết nó tới, nhưng tìm nó vốn là mục đích của chúng ta, không
phải sao?"
Andrea nói nhỏ.
"Chào!"
Yêu tinh ngồi trên vai cô bé, xoay tay lại nói với Liễu Bình.
Đây là một nữ yêu tinh có mái tóc dài màu vàng, mặc một bộ váy dài màu trắng,
trên đầu có kẹp tóc tỏa sáng lấp lánh, đôi mắt không ngừng quay tròn, dáng vẻ
trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600529/chuong-1075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.