Đến lúc này.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt rốt cuộc cũng xuất hiện: “Ngươi phóng thích Tử
Thuật: Vong Linh Quân."
"Người sử dụng liễm tức quyết và thân pháp của Tu Hành Trắc."
"Ngươi khởi xướng đòn chém từ sau lưng, cắt bỏ đầu đối phương."
"Lấy lần tiếp xúc này, Sơ Ngữ Tru Tinh đã được kích hoạt, người trảm đầu của
nó thành hai mảnh.”.
"Giết chóc làm vui đã được kích hoạt, tiếp tục súc tích hồn lực."
"Chiến đấu kết thúc."
Thân thể Liễu Bình rung lên, nhanh chóng rời xa thi thể đang không ngừng tuôn
ra khói độc màu xanh lục.
"Nhìn dáng vẻ thì Nhân Gian kiếp này coi như kết thúc."
Hắn đứng trước cây cầu gãy, vừa nhìn nước sông vẩn đục chảy xiết vừa nói.
Nữ Tử Thần trầm mặc mấy phút, bỗng mở miệng nói: “Không... Ta cảm thấy
chỉ vừa bắt đầu thôi, thế giới này bị sự phản kháng của người đánh thức...”.
"Nhưng quái vật tận thế này đã chết –– chẳng lẽ nó còn có đồng loại?"
Liễu Bình nói.
Nữ Tử Thần nhìn chằm chằm vào hắn và nói: “Nếu là đồng loại thì còn dễ làm,
nhưng ta luôn không ngừng nhìn thấy trên người người hiện ra đủ loại tử trạng."
"Sao lại như thế, có phải người chưa khôi phục sức mạnh, cho nên nhìn lầm
không --"
Liễu Bình đang nói thì vẻ mặt bỗng khẽ động, nhìn ra phía ngoài cây cầu gãy.
Không biết từ khi nào.
Trong nước sông hiện ra ba cái đầu rồng thật lớn, chúng chậm rãi nâng lên giữa
không trung bên ngoài cây cầu gãy, đang yên lặng nhìn chằm chằm vào Liễu
Bình.
Ba cái đầu rồng dùng chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600526/chuong-1072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.