Đống hài cốt trên mặt đất giật giật, lại không đứng dậy.
Liễu Bình tiếp tục vung tay lên, bao bọc lấy toàn bộ phòng bằng đặc hiệu “Hư
vô”.
Cứ như vậy... Mặc kệ trong phòng có động tĩnh gì thì bên ngoài cũng không thể
phát hiện.
"Làm tuyệt lắm, Liễu Bình."
Nữ Tử Thần châm một điếu thuốc, hút một ngụm thật sâu rồi mới ngồi xổm
xuống trước mặt hài cốt, đưa tay đè lên đầu lâu.
Tạm ngừngg mấy phút.
Nàng mở miệng nói: “Linh hồn đã bị ăn sạch, chỉ còn lại xương cốt... Thông
qua ký ức xương cốt, chúng ta có thể biết đây là một ma pháp sư –– là dạng
mạnh nhất, hắn bị cầm tù ở chỗ này, dùng làm các loại nghiên cứu, cuối cùng
không chịu đựng nổi mà chết."
"Nghiên cứu gì?"
Liễu Bình hỏi.
Nữ Tử Thần nhíu nhíu mày, trầm ngâm mà nói: “Có lẽ là các loại ma pháp phản
chế và phòng ngự..."
Thượng đế cắt ngang lời nàng ta: “Người này chết khi bị dùng để nghiệm chứng
tập hợp thiết lập."
"Nghiệm chứng?"
Liễu Bình lặp lại.
"Đúng vậy, ma pháp của hắn đã đạt tới đỉnh cao, bị chóp tới hoàn thiện tập hợp
thiết lập của bọn quái vật Ác Mộng để phản chế chúng sinh."
Thượng đế nói.
"Thì ra là nơi như vậy...”.
Liễu Bình ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng sờ sờ đống hài cốt kia.
Tên hài cốt có chi chít những dấu vết thật sâu, hiển nhiên là phải gánh chịu tra
tấn khó có thể tưởng tượng.
"... Chậc."
Liễu Bình lắc đầu, đứng lên, nhìn ra phía ngoài.
Chỉ thấy bên ngoài là vách đá liếc nhìn không thấy điểm cuối, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600521/chuong-1067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.