Thánh Linh là hy vọng duy nhất.
Liễu Bình nhìn về phía Andrea, nhớ lại tình cảnh hai người quen biết.
Hình như Andrea đang che giấu cái gì..
Nếu nói cô bé là hy vọng duy nhất, vậy rốt cục khi nào cô bé mới có thể lấy ra
sức mạnh chân chính? Andrea như nhận ra điều gì, ánh mắt chuyển về hướng
Liễu Bình.
"Cổ thần có tri thức uyên bác, biết được tất cả phương hướng trưởng thành lúc
ban đầu của thế giới, cho nên vừa nhìn thấy ta là biết người nhất định có thể
thông qua khảo nghiệm."
"Andrea, ta còn chưa rõ, cái gọi là hy vọng rốt cục là gì."
Liễu Bình nói.
"Tạm thời không thể nói, chờ tới ngày đó thì người sẽ biết, ta bảo đảm."
Andrea nói.
Tiếng nói vừa dứt.
Chỉ một thoáng, tất cả mọi thứ chung quanh biến mất sạch sẽ.
Liễu Bình phát hiện mình về tới quán bar, đang ngồi trước quầy bar, trong tay
nắm thẻ bài có vẽ tinh cầu kia.
Ở bên cạnh hắn, Cổ thần kia đang lẳng lặng nhìn hắn.
"Như vậy có được không?"
Liễu Bình vừa đưa thẻ bài cho đối phương, vừa hỏi.
Cổ thần xếp tờ báo trong tay lại rồi đặt qua một bên, lại tháo mắt kính tơ vàng
xuống, bỏ nó vào túi.
"Được."
Cổ thần nói.
"Ngươi bằng lòng hỗ trợ?"
Liễu Bình lại hỏi.
"Thật ra ta đã giúp ngươi."
Cổ thần đáp.
Liễu Bình khựng lại.
Thật ra đối phương nói cũng đúng --- Thông qua thẻ bài biến ảo kia, hắn đã có
hiểu biết đại khái đối với Sinh Mệnh Thể Thế giới Loại.
Điều này đã trải sẵn một con đường chân chính chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600518/chuong-1064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.