Ba vị thần linh tiếp tục quan sát.
Chỉ thấy linh hồn kia trôi nổi một hồi lâu ở giữa không trung, lại phát hiện Tiếp
Dẫn chi Linh không có động tác gì khác, cũng không nói lời nào nữa.
"Chẳng lẽ... Nó không phải cái gì cả?"
Linh hồn thấp giọng lẩm bẩm.
"Phải con mẹ ngươi chứ phải."
Tiếp Dẫn chi Linh mắng.
Linh hồn yên lặng trôi nổi giữa không trung trong chốc lát, lặng lẽ lui về phía
sau, chỉ chốc lát sau đã rời khỏi nơi này.
Thế giới khôi phục an tĩnh.
"Lần đầu ta chứng kiến cách tiếp dẫn này."
Đại Địa chi Mẫu lẩm bẩm.
Chỉ trong nháy mặt tiếp theo.
Cảnh tượng thế giới thay đổi.
Trong một bộ lạc khác, một tù trưởng đã chết.
Buổi hoả táng của hắn được cử hành trong một bầu không khí trang nghiêm.
Linh hồn bay lên giữa không trung, lập tức thấy bạch quang hình người tản ra
dao động sức mạnh vô tận.
"Thần linh, là ngài sao?"
Linh hồn tù trường lập tức quỳ xuống giữa không trung và hỏi.
"Ta là mẹ ngươi."
Tiếp Dẫn chi Linh đáp.
Linh hồn tù trường ngẩn ngơ, hỏi: “Ngài -- Thật sự là mẹ ta?"
"Đúng con mẹ ngươi chứ đúng."
Tiếp Dẫn chi Linh đáp.
"Các hạ, rốt cuộc ngài là mẹ ta, hay là thần sử tới đón ta?"
Tù trưởng hỏi.
"Thần sử con mẹ ngươi."
Tiếp Dẫn chi Linh đạo.
Linh hồn tù trường chần chờ một lát, lẩm bẩm nói: “... Là quái vật."
Hắn ta thật cẩn thận mà lui về phía sau, chỉ chốc lát sau đã điên cuồng tung bay
rời xa khỏi Tiếp Dẫn chi Linh lờ mờ kia.
ổ ể
"Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600516/chuong-1062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.