Mấy chục binh khí xuyên qua sương mù, hiện lên trong hư không, chờ đợi Liễu
Bình sử dụng Ánh mắt Liễu Bình du đãng qua lại trong những binh khí đó --
Hắn bỗng khẽ nở nụ cười.
Tiếng cười của hắn càng lúc càng lớn, như lộ ra một cảm giác vui sướng xưa
nay chưa từng có.
Những cánh tay dài màu đen chi chít đánh úp đến -- Liễu Bình tiện tay kéo đến
một thanh trường đao, vừa cười vừa lắc đầu nói: “Ta từng học qua tất cả võ
nghệ trên thế gian, đáng tiếc các ngươi có tập hợp thiết lập, cho nên ta thất bại
vô số lần."
"Nhưng hiện tại."
"Tập hợp thiết lập vô dụng rồi."
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt lặng lẽ hiện lên: “Cuộc chiến sắp đến lấy lòng
ngươi, ngươi có thể phát động sức mạnh vai hề, làm chiếu thức trở nên thần
thánh hóa và càng không thể đoán trước."
Liễu Bình bày ra thức mở đầu ngay tại chỗ, lấy hai ngón tay khẽ kẹp lưỡi đao,
nhắm mũi đao ngay vào những cánh tay che trời lấp đất lao đến kia-- “Bắt đầu
rồi."
Hắn nói nhỏ một câu.
Tiếng nói vừa dứt, lưỡi đao không ngừng run rẩy lên.
Tất cả cánh tay đó áp sát người, đè Liễu Bình lại bất động.
Trường đao bùng lên! Một đao quang thánh khiết tràn ngập toàn bộ thông đạo
thời không bay ra từ lưỡi đao, bao phủ đem tất cả cánh tay lại, trong nháy mắt
đã xuyên thấu hư không.
Phía bên kia.
Thế giới trang viên Ác Mộng.
Mộng Yểm La Vương lơ lửng ở giữa không trung, ôm hai tay, nhìn chủ trang
viên không ngừng thi triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600483/chuong-1029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.