Hư không khẽ động, một thanh đại chuỳ hiện ra, lẳng lặng lơ lửng trước mặt
Liễu Bình.
Liễu Bình hít sâu một ngụm, vung búa tạ lên hung hăng đập vào vách tường.
Rầm –– Vách tường lập tức bị dập nát.
Một thông đạo sâu thẳm xuất hiện trước mắt hắn.
"Được rồi, chúng ta đi rồi."
Liễu Bình vui mừng nói.
Hắn vừa nhấc chân muốn đi, lại thấy trong thông đạo dần hiện ra từng ánh kim
quang.
Một biểu ngữ kim quang lấp lánh xuất hiện phía trên cửa thông đạo: “Nhiệt liệt
chúc mừng người phát hiện thông đạo VIP tuyệt thế hiếm thấy!"
"Không cần tám ngàn tấn, cũng không cần sáu ngàn tấn, ngươi chỉ cần trả ba
ngàn tấn hoàng kim là có thể lập tức sử dụng thông đạo này rời khỏi địa ngục,
đi đến thánh quốc của thượng đế."
"Hoan hô đi! Nhảy nhót đi!"
Liễu Bình: “..."
Đại Địa chi Mẫu Gaia: “..."
Liễu Bình vỗ tay một cái và nói: “Nếu ta đã cứu Đại Địa chi Mẫu, cũng cứu
được tất cả linh hồn chịu khổ trong địa ngục, vậy còn đi thánh quốc làm gì, dù
sao cũng không có lấy một đồng phí dịch vụ nào, cuối cùng còn phải cho không
tiền."
"Không sai!"
Đại Địa chi Mẫu Gaia phụ họa.
Tiếng nói uy nghiêm của thượng đế bỗng vang lên: “Chờ một chút –– đây là
thông đạo đi thẳng mà xa xưa do trước kia ta thiết lập, hiện tại đã qua vô số năm
tháng, tính ra thì nơi này cũng nên bắt kịp thời đại."
Vừa dứt lời.
Chỉ thấy văn tự trên biểu ngữ kia hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một đoạn
văn khác:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600478/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.