Bỗng nhiên.
Một giọng nói truyền đến từ xa xa: “0880, ngươi chờ một lát, ta đang liên hệ với
trang viên."
Liễu Bình quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đó là một chức nghiệp giả của tiểu đội
khác, trên người bọn họ tản ra sức mạnh Dũng hiện nhàn nhạt, vừa thấy là biết
trái cây ưu tú được trang viên đào tạo.
"Sao lại thế này? Ta đã hoàn thành nhiệm vụ mê hoặc Cựu Thần, nhưng hình
như kết quả không kích phát cái gì, cũng không có khen thưởng, lại không có
người tiến đến, những chuyện này giải thích thế nào đây."
Liễu Bình chất vấn.
Người nói cũng không khỏi hơi xấu hổ, lặng lẽ truyền âm: “Ban đầu là muốn
bắt được nó, bất chấp sống chết thế nào cũng phải mang nó về –– ai biết nhiệm
vụ của ngươi chỉ là mê hoặc nó, xem ra là phân đoạn nào đó xảy ra vấn đề, ta
đang hội báo với quản gia trang viên, chờ một lát."
Liễu Bình bỗng chấn động trong lòng.
Giờ khắc này, hắn ý thức được một điều mà trước đây luôn bị xem nhẹ.
Có lẽ thể lực Ác Mộng rất mạnh, có lẽ chúng theo dõi được cả thời không, có lẽ
chúng thao túng được vô số linh hồn, là đối thủ không thể chống đỡ-- Nhưng
mà! Nhưng mà! Chúng căn bản không rõ chuyện xảy ra trên Luyện Ngục và
Vĩnh Dạ Thần Trụ! Cho nên chúng mới phạm phải sai lầm, tùy tiện để mấy tiểu
đội liên hợp ra tay, giết chết Luyện Ngục Cựu Thần -- Điều này khiến cho tuyến
thời gian hỏng mất, ngược lại lập tức diệt sát tất cả kẻ công kích.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600466/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.