Liễu Bình để thẻ bài màu xám vào sách thẻ, cất đi, lúc này mới nhìn về phía kẻ
địch đối diện.
Chỉ thấy trên mặt người nọ lộ ra vẻ phẫn hận, tiện tay mở sách thẻ ra, lấy một
thẻ bài kim sắc từ trong đó ra.
"Ngươi giết tất cả thủ hạ của ta, hiện tại ta muốn người phải trả cái giá tương
ứng!"
Hắn ta nắm lấy thẻ bài kim sắc, lập tức muốn tung nó ra ngoài.
Dị biến đột nhiên sinh ra -- Cả người hắn ta thậm chí là hư ảnh người khổng lồ
trong hư không, cả thẻ bài kim sắc và sách thẻ, tất cả tan ra như pha lê vỡ vụn,
hóa thành những hạt bụi nhỏ bay tán loạn rồi rơi xuống mặt đất, phát lên tiếng
đánh thanh thúy.
"Đây là tình huống gì thế này?"
Liễu Bình ngạc nhiên hỏi.
Hắn cảnh giác nhìn chung quanh, lại phát hiện bốn phía không có kẻ nào.
Giọng nói của Andrea bỗng vang lên: “Hắn vi phạm Tứ Đại pháp tắc, là bị pháp
tắc trùng phạt."
“Có ý gì?"
Liễu Bình hỏi.
Hắn chú ý tất cả mọi thứ chung quanh như rơi vào đình trệ, những huyết vụ rơi
rụng trong gió kia sôi nổi hóa thành vô số những hạt bụi vỡ vụn rất nhỏ, bay lả
tả vào hư không rồi hoàn toàn không thấy bóng dáng đầu nữa.
Andrea lập tức nói: “Trên tuyến thời gian này, Luyện Ngục Cựu Thần không chỉ
không chết, còn phản bội chủ mẫu tàn nhẫn sau lưng nữ sĩ Thống Khổ, bắt đầu
đi con đường Ngạc Mộng trong Vĩnh Dạ–– đây là chuyện đã định sẵn phải xảy
ra trong lịch sử."
Liễu Bình suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600464/chuong-1010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.