Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Thầy giáo và cha mẹ phát lên tiếng thét chói tai cuồng bạo, sôi nổi nhảy lên
giữa không trung, muốn thoát thân, nhưng tất cả những nơi bị ánh hào quang
thánh khiết chiếu rọi, hư không trở nên cứng rắn như vách tường, hoàn toàn
không thể sử dụng thuật pháp không gian.
Ánh sáng và gió gào thét cuốn tới.
Vô số tiếng kêu thảm thiết cùng vang lên, sau đó lại bị bao phủ trong tiếng nổ
đùng đùng dậy trời.
Liễu Bình thấy thân thể thầy giáo và cha mẹ rốt cuộc cũng không duy trì được,
hóa thành một rồi lại một con quái vật khổng lồ, dần rơi vào hủy diệt dưới sự
càn quét của thánh quang, tất cả huyết nhục hài cốt bị hoàn toàn phá hủy.
Chừng mấy chục khí tức sau.
Quang huy lộng lẫy phủ khắp thiên địa cũng tiêu tán đi.
Đưa mắt nhìn ra.
Thế giới là một mảnh phế tích.
Liễu Bình đưa mắt nhìn chung quanh, nhịn không được mà thở dài.
"Uy lực khi chúng ta liên thủ cũng không tồi –– nhưng vì sao ngươi thở dài?"
Con búp bề lơ lửng ở giữa không trung lên tiếng hỏi.
Lúc này giọng nói của nó trở nên già nua mà tràn ngập cơ trí.- - Là thượng để!
Không phải cái tên này giả chết trốn đi rồi sao? Tạm thời sống lại à? "Ta đang suy nghĩ là sau khi cứu vớt thánh quốc mới có thể đạt được sức mạnh
như vậy nên cảm thấy có chút bi thương."
Liễu Bình nói.
"Không có thánh quốc, sức mạnh thần thánh bao phủ trên người ngươi cũng sẽ
khô kiệt, dù là vì chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600460/chuong-1006.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.