Bụi mù tan đi.
Chỉ thấy trên vị trí ban đầu của doanh địa, có năm tên chức nghiệp giả đang
đứng.
Chức nghiệp giả cầm đầu là một nam tử làn da ngăm đen, gã đeo một cái kính
râm bản hẹp, trong tay nắm một thanh mộc mâu, bên hông treo cung tiễn, sau
lưng là một ống mũi tên.
Đồng tử của Aland co rụt lại, quát: “Độc Xà Sân, không phải người sắp tấn
chức lên tướng quân hàm sao? Vì sao lại trở thành thành viên quân tiền trạm?"
"A... Người nhắc đến chuyện thương tâm của ta, bọn họ nói công huân của ta
còn thiếu một chút, đúng lúc đội tiền trạm xảy ra chút vấn đề, cho nên ta đơn
độc mang theo một chi đội lại đây, kiến công lập nghiệp ở chỗ này, sau đó mới
có thể tấn chức lên tường quân."
Nam nhân được gọi là Độc Xà Sân kia nói.
Aland nhìn lên hư không, thất thần hỏi: “Đội tiền trạm 2 –– ngươi là đội trưởng
đội 2 à?"
"Đúng thế, ai kêu người vô dụng như vậy, ngày nào cũng chết một hai người."
Độc Xà Sân nói.
"Đó là chuyện của tiểu đội ta, ngươi có ý kiến gì? Không liên quan đến ngươi!"
Aland nói.
"Đương nhiên không liên quan đến ta, tiện thể nói một tiếng, cái mũ giáp trên
đầu không thích hợp với ngươi chút nào cả."
Độc Xà Sân nói.
"Đó là bảo vật của Long tộc, ngươi thì biết cái gì."
Aland cười nhạo và nói.
Sắc mặt Độc Xà Sân trầm xuống.
Long tộc? Tên này tìm được bảo tàng Long tộc rồi sao? Gã nhìn thoáng qua
phía sau Aland, ánh mắt dùng lại trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600438/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.