Một khi độ kiếp thành công, lập tức tăng lên một đại cảnh giới, thực lực cũng
như nước lên thì thuyền lên.
Ánh mắt Độc Xà Sân chớp động, trong lòng đã tin vài phần.
Nếu nói Aland sẽ thật tâm thật lòng trợ giúp người khác, gã tuyệt đối không tin.
Nhưng nếu Aland ra tay vì đạt được công huân –– Logic này cũng có thể giải
thích được.
Đáng chết! Logic hợp lý thì chẳng phải càng chứng minh những người phe gã ra
tay lung tung giết người là không đúng? Độc Xà Sân yên lặng suy nghĩ, trong
lòng là một mảnh u ám.
Một rồi lại một ánh hào quang từ trên trời giáng xuống, rơi xuống, hút đi những
người đứng ở nơi này, họ lập tức bay lên trời, biến mất không thấy đâu nữa.
Từ lúc những người này buông xuống đến rời đi, chủ trôi qua mấy chục phút
ngắn ngủn.
Khi tới kiêu căng ngạo mạn, lật nước cả cả doanh địa lên, còn muốn bắt người
tra tấn.
Lúc đi thì hoàn toàn hoảng sợ, nơm nớp lo sợ, chuẩn bị nghênh đón xử trí quân
pháp.
Trên chốn hoang dã chỉ còn lại một mình Liễu Bình.
Không.
Còn có một người.
Hư không mở ra, Delia lặng lẽ thoáng hiện, dừng ở trước mặt hắn.
"Hiện tại ta đã biết vận mệnh của mình... Đa tạ ngươi tới cứu ta."
Nàng mang vẻ mặt phức tạp mà nói.
"Kế tiếp người có tính toán gì không?"
Liễu Bình hỏi.
"Ta không ngờ sức mạnh mình tu luyện cả đời, đến cuối cùng lại trở thành trái
cây của người khác... Ta muốn báo thù."
Delia nói.
"Chiêu thức của người đều đến từ tập hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600414/chuong-960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.