Lão giả đầu bạc không nói gì, chỉ phất phất tay.
Vài tên người hầu tiến lên bắt lấy Liễu Bình, thân thể chợt lóe rồi biến mất khỏi
nơi đó.
"Hừ, chúng ta mang pháp sư cận chiến này đi, còn về phần ngươi –– YTự ngươi
trở về đi."
Lão giả đầu bạc nói với quái vật kia.
Nói xong, lão ta cũng chui vào hư không rồi biến mất tăm hơi.
Ở chỗ đó chỉ còn lại con quái vật kia.
Liễu Bình vừa đi thì nó lập tức trở nên ngơ ngác, cứ như mất đi tinh khí thần.
Giọng nói của Andrea lặng lẽ vang lên: “Nguyên tất cả của ngươi hóa thành hư
ảo."
Quái vật yên lặng biến mất.
"Không xong, ta phải nhanh chóng đến chỗ Liễu Bình."
Cô bé vội vã rời đi.
Trang viên.
Liễu Bình -- Hoặc có thể nói Delia, bị đám người hầu áp giải, đứng trên bãi cỏ
bên ngoài trang viên.
Giọng nói của Andrea lặng lẽ vang lên: “Liễu Bình, nhất định phải cẩn thận,
người đã kiệt lực, nhất định đừng để bại lộ, nếu không tất cả đều xong đời."
Liễu Bình trấn định nói: “Đừng có gấp, dựa theo thời gian Delia bị giết chết để
tính --"
"Nơi này có một cuộc gặp mặt đã được định trước rồi."
"Ngươi ám chỉ cái gì?"
Andrea hỏi.
"Hiện tại ta nhìn thấy mình thì sẽ thế nào?"
Hắn hỏi.
"Có ta ở đây, sẽ không sao cả."
Andrea nói.
"Vậy lịch sử sẽ kết nối với nhau một cách hoàn mỹ vào thời khắc này, không sai
lệch chút nào."
Liễu Bình nói.
Vừa dứt lời.
Chỉ thấy một Liễu Bình khác tiến đến từ lối vào trang viên, đứng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600411/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.