Trong lúc phi hành, chung quanh dần dần tràn ngập một màu đỏ thẫm, cứ như ở
một nơi cực kỳ xa xôi, có thứ gì đang tỏa ra ánh hào quang vô tận.
Liễu Bình dần dần tới gần.
Một con sông dài màu máu đang chảy xiết trong hắc ám.
Máu loãng cuồn cuộn rít gào, nổ vang, không biết từ đâu mà đến, cũng không
biết chảy về nơi nào.
Liễu Bình dừng lại trước mặt Huyết Hà (Con sông máu).
Giọng nói già nua kia bỗng vang lên, quanh quẩn bên tai hắn: “Ngươi còn nhớ
rõ lịch sử mà ta đã từng nói với người không?”.
"Nhớ rõ –– có đôi khi lịch sử thác loạn, là bởi vì chuyện nào đó trong quá khứ
đang dây dưa chưa dứt điểm."
Liễu Bình nói.
Con sông máu tản ra hai bên, cuồn cuộn lao đến quay quanh Liễu Bình, dần dần
hình thành một lốc xoáy màu đỏ thẫm thật lớn, bao vây hắn vào trong đó.
Tất cả hắc ám chung quanh bị gạt bỏ, Liễu Bình chỉ có thể nhìn thấy một mảnh
huyết sắc.
Trong thủy triều huyết sắc kia, vô số quang ảnh thời đại quá khứ sôi nổi hiện ra.
Tất cả người mở đường trong quá khứ của nhân loại hiện thân từ huyết quang,
đồng thời nhìn chăm chú vào Liễu Bình.
Giọng nói già nua lại vang lên lần nữa: “Người tìm được Thánh Linh rồi."
"Cuối cùng thì vào giờ khắc này, tất cả điều kiện đều đã đạt thành."
"Bắt đầu đi --”.
"Đây là cơ hội cuối cùng của Nhân tộc."
Liễu Bình đứng trong trung tâm lốc xoáy, trước mắt bỗng hiện ra từng hàng chữ
nhỏ thiêu đốt: “Ngươi đã đạt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600408/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.