và “Đặc hiệu sư"
Hai mươi mét bên trái.
Phải dùng phương thức người thường để đào xác thì mới không chạm đến thuật
pháp cảnh báo.
Ánh mắt Liễu Bình chóp động, dừng lại trên bãi cỏ mà người hầu kia đang đào.
Nơi đó có một mộ bia, trên đó có viết: “Mộ địa thứ bảy, Kẻ Báo Tang."
–– Món nợ thiếu ta vẫn chưa trả hết, chờ người trở về."
Đây là một câu nói viết lại từ giọng điệu của chủ trang viên.
Hiện tại... Làm sao mới có thể làm người hầu dời qua bên trái hai mươi mét để
đào ra thi thể của Delia? Liễu Bình đứng tại chỗ, tâm tư lao nhanh, gương mặt
lại không để lộ, chỉ lẳng lặng nhìn tên người hầu kia khai quật mộ địa.
Tính ra thì thời gian đã qua lâu như vậy.
Hắn còn đến địa điểm trước.
Long tộc -- Sẽ không xảy ra vấn đề gì đó chứ.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Trên không trung truyền đến từng tiếng rồng ngâm thâm trầm mà to lớn.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức nhảy ra, hiện lên trước mắt Liễu Bình:
“Long tộc bắt đầu phóng thích chú ngữ.”.
"Tổng cộng có ba mươi sáu loại chú ngữ Long tộc tác động lên trang viên Ác
Mộng, đang phá hư toàn bộ hệ thống phòng ngự của trang viên."
Bắt đầu rồi! Liễu Bình cẩn thận lắng nghe tiếng rồng ngâm -- Thật cừ khôi, đám
rồng này đều chưa hiện thân mà đã bắt đầu đối phó trang viên này.
Mặt đất trang viên bắt đầu rung động.
Mặt đất vỡ ra một rồi lại một khe nứt uốn lượn lan tràn.
Trong hư không vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600406/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.