Họ đi nhanh.
Ba người tiếp tục đi vội trong thông đạo.
Chẳng qua lần này khoảng cách giữa bọn họ đã kéo ra càng xa.
Hơn mười phút sau.
Hình như phía trước xuất hiện một vài thứ, nhưng toàn bộ thông đạo tràn ngập
sương mù, cho nên bọn Liễu Bình chỉ có thể nhìn thấy một ít hình dáng mơ hồ.
Delia giành trước mà bay vút lên, nhanh chóng xem xét tình huống.
"An toàn -- Đến đây đi."
Nàng ta vẫy tay về phía hai người và nói.
Liễu Bình và Aland nhìn nhau.
Hai người này, một người không dám dùng bất kể chiêu thức nào trong tập hợp
thiết lập, một người cống hiến luôn cả bội kiếm tùy thân ra để thay bằng một cái
nón xanh.- - Hiện giờ chỉ có thể để Delia đi ở trước mặt.
Bọn họ đi dọc theo thông đạo bước đến bên cạnh Delia, chỉ thấy nơi này có một
cái bàn, chung quanh có đặt mấy cái ghế dựa làm bằng đá.
Ở trên bàn có bày một vài thứ.
"Để ta nhìn xem -- Túi nước sạch, lương khô, binh khí và giáp cụ bình thường,
hẳn nơi này là một điểm tiếp viện tạm thời."
Aland kiểm tra vật phẩm, miệng thì nói.
Hắn ta xách lên một thanh đoản kiếm đơn sơ từ trên bàn, nói với giọng điệu
ghét bỏ: “Kiếm này cũng quá bình thường."
"Được rồi, có thể tìm được một thanh kiếm cũng đã là chuyện đáng được ăn
mừng."
Delia nói, sau đó đưa một bộ áo giáp da cho Liễu Bình.
Liễu Bình nhận lấy áo giáp da, khoác nó lên người rồi tùy tiện hoạt động thân
thể, cảm thấy không bị gò bó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600398/chuong-944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.