Delia và Aland thấy hắn nói như vậy, đều lắc đầu và bật cười.
"Xem ra vừa rồi là Delia bảo hộ ngươi trước đám quỷ ảnh, ta cứ thắc mắc làm
sao người có thể sống sót lành lặn không tổn hao gì."
Aland cười tủm tỉm và nói.
Delia cười nói: “Liễu Bình, chúng ta là một đội, hiện tại ta là đội trưởng tạm
thời, tất nhiên phải lên trước, ngươi không cần cảm tạ ta cái gì."
Nàng ta lập tức đi đến phía dưới pho tượng hình rồng thứ nhất, nhìn hai chữ
“Bảo vật"
kia, nàng ta hơi suy tư rồi lấy ra một khối đá quý từ trong lòng ngực.
"Đây là đá quý ta tìm được từ một di tích đã bị hủy diệt, nghe nói cực kỳ hi hữu
——"
Nàng ta đón lấy ánh hào quang mờ mờ trong đại điện mà giờ đá quý lên.
Ánh hào quang xuyên qua đá quý, bắn ra từng luồng ánh sáng mỹ lệ, tỏa ra từng
cái bóng tươi đẹp mà mơ hồ trong bóng đêm mờ mịt.
Những cái bóng kia như có sinh mệnh, không ngừng biến hóa hình thể theo khí
tức của gió.
"Là tinh thạch thần thánh nguyên sinh chất... Trời ạ, nàng điên rồi sao..."
Aland thất thần lẩm bẩm.
Ánh mắt Liễu Bình dừng lại trên khối đá quý kia, trước mắt lập tức hiện ra từng
hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Tinh thạch thần thánh nguyên sinh chất."
"Vật hiếm thấy."
"Có thể chuyển hóa tất cả hắc ám, khiến nó mang theo thuộc tính hào quang, trở
thành vật thần thánh."
"–– Áng sáng là nguồn cội của tất cả, cho dù là hắc ám, cũng cần ánh sáng làm
tôn lên."
“--
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600394/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.