Trong trang viên của Chúa tể Tàn Nhẫn Medea, có một căn phòng bí ẩn.
Một đốm lửa xuất hiện.
Liễu Bình châm điếu thuốc trong tay, hít một hơi thật sâu, phun ra làn khói
mông lung kéo dài.
"Yên tâm, ta sẽ để ý tới nó."
Ánh sáng đen trong ánh mắt của hắn lóe lên rồi biến mất.
Aldrich lo lắng ngồi ở một bên, ánh mắt không ngừng liếc về phía Medea.
"Nó vẫn còn quá nhỏ tuổi, tham gia loại tụ hội này vẫn quá miễn cưỡng."
Medea hơi do dự, nói.
Liễu Bình mỉm cười bưng ly rượu lên.
Aldrich lập tức rót đầy giúp hắn.
Liễu Bình uống một hớp, rồi mới lắc đầu nói: "Medea, từ khi nó trở thành con
nuôi của ta, vận mệnh của nó đã nối liền cùng ta, ta sẽ không để nó bị tổn
thương."
"Thế nhưng vẫn có một vài bí mật mà nó vẫn không thể nghe nói."
Medea nói.
"Như vậy thì khi chúng ta nói tới những bí mật kia, để nó rời đi là được."
Liễu Bình nói.
Hai người nhìn nhau.
"Ngươi biết những điều gì?"
Medea dùng tâm linh truyền âm hỏi.
Liễu Bình ngồi vắt chéo chân, thân thể dựa vào ghế sofa, uống một hớp rượu rồi
mới nói: "Huyết mạch chảy trên người nó là của ngươi... thư giãn đi, Medea,
tồn tại ở đẳng cấp như chúng ta này, chỉ cần liếc nhìn nó, nhìn lại ngươi là có
thể biết được chuyện này rồi... với lại điều này cũng rất bình thường, ai còn
không có con nối dõi chứ?"
Trên người Medea bùng nổ sát cơ, thế nhưng theo lời nói của Liễu Bình, luồng
sát ý này dần dần lắng xuống.
Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600310/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.