Liễu Bình đứng trong sa mạc.
Triệu Thiền Y và Hồng Đào đúng cách hắn không xa.
Mọi thứ đều như khi trước.
Thậm chí ngay cả cái tên tới đây cướp bóc, đều có kết quả giống nhau, bị Triệu
Thiền Y nhét cho một viên độc đan, tử vong tại chỗ.
Thế nhưng... Andrea lại không xuất hiện.
Không nên chứ, đáng lẽ lúc này cô bé đã ở gần đây rồi, bởi vì phát hiện nơi này
đánh nhau mà chạy tới, sau đó gặp mặt chính mình.
Hiện tại, cô bé đâu? "Thiền Y, không cần áp chế tu vi, dùng tu vi của người tìm kiếm xem gần đây
có một cô bé nào hay không."
Liễu Bình nói.
Triệu Thiền Y hóa thành một con mèo trắng rơi xuống bờ vai Liễu Bình, vểnh
tai lắng nghe bốn phía.
Gió trên sa mạc thổi vù vù, lại trở nên im ắng khi tới gần nàng.
Mèo trắng lắng nghe một lát, lắc đầu nói: "Gần đây không có người, cũng
không có bất cứ sinh vật nào."
Liễu Bình ngẩn người.
Không đúng không đúng, đáng lẽ Andrea ở gần đây mới đúng.
Trong lịch sử quá khứ, mình đã giúp cô bé thức tỉnh ký ức, lại thay đổi xương
sống rồng, đáng lẽ cô bé này phải ở nơi đây chờ mình chứ.
"Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện bất ngờ gì? Thôi cũng được, ta ở đây chờ một lát."
Liễu Bình ngồi xuống, yên lặng chờ đợi.
Thời gian dần dần trôi qua.
Mấy tiếng sau... Trên sa mạc vẫn không có bất cứ kẻ nào tới, cũng không có bất
cứ động tĩnh nào.
Mèo trắng cùng Lilith đã sớm chạy tới một bên chơi đùa rồi.
Lilith nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600304/chuong-850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.