Liễu Bình yên lặng lắng nghe, không khỏi nghĩ tới chùm sáng khi trước.
Đó là một tia sáng đen bị luồng sáng trắng giam giữ.
Ánh sáng đen giãy giụa, muốn thoát ra ngoài, thế nhưng vẫn luôn bị luồng sáng
trắng bao phủ, không thể rời đi.
"Ý nghĩ ngươi là đúng..."
Giọng người đàn ông trưởng thành vang lên: "Nó vốn định điều khiển người,
thế nhưng chúng ta bảo vệ ngươi, cho nên nó không thể cướp lấy cơ thể của
người được."
"Tiếp đó, nó và chúng ta đều không thể làm gì được người cả."
"Hai loại lực lượng thuần túy lưu lại trong cơ thể người, nói thực ra, chúng ta
cũng không biết sẽ phát sinh điều gì."
"Lời khuyên duy nhất chính là: "
"Không nên bị lực lượng tà tính kia khống chế, nếu không người sẽ mất đi bản
tâm, vậy chúng ta cũng không có cách nào."
"Hiện tại, chúng ta đều phải rời đi."
"Chúc người may mắn."
Vừa nói xong, ngay sau đó, tất cả sấm sét trên bầu trời đều biến mất.
Mặt đất khôi phục như lúc ban đầu.
Liễu Bình phát hiện mình vẫn đứng tại chỗ, sóng năng lượng trên người đã đột
phá Trúc Cơ, lên tới cảnh giới Kim Đan.
Trong hư không, không có bất cứ dòng chữ nhắc nhở nào cả.
Thật giống như chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì vậy.
Liễu Bình cẩn thận kiểm tra cơ thể cũng không phát hiện bất cứ khác thường
nào.
"Thật đúng là kỳ lạ, hai loại lực lượng tới cùng là gì..."
Hắn nhỏ giọng lẩm bẩm.
Bỗng nhiên, từ trời bay tới một luồng sáng, nhanh chóng hạ xuống một nơi cách
Liễu Bình không xa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600293/chuong-839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.