Lúc này, câu nói kia của đối phương lập tức trở nên rõ ràng: “Niệm ra tên thật
của ta, mau!"
Trong lòng Liễu Bình đột nhiên chấn động, bỗng nhớ lại tình huống hung hiểm
trước mặt.
“Andrea --"
Hắn rống lớn: “Andrea, ta kêu gọi tên của người tại đây, mặc kệ ngươi ở nơi
nào, xin hãy tiến đến sóng vai chiến đấu với ta!"
Ầm ầm ầm -- Cảnh tượng chung quanh bỗng trở nên rõ ràng.
Liễu Bình phát hiện dưới chân mình dẫm lên tầng tầng lớp lớp sương mù, mà
một cây cự trụ huyết sắc đang đứng sừng sững ở trước mặt mình.
Bên trong cự trụ này, một thân hình yểu điệu dần dần hiện lên.
Là Andrea! Chẳng lẽ đây mới là thời khắc lần đầu tiên cô bé xuất hiện trên thế
gian? Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì bên tai bỗng vang lên tiếng nói của Andrea:
“Nghe đây, ngươi đã bại lộ."
"Sau đây phải nghiêm túc nghe ta nói:"
"Sau khi tất cả mọi chuyện chấm dứt, người phải dùng hết toàn lực để tồn tại --
ngươi phải luôn giữ lại một hơi cuối cùng, cho dù thế nào cũng đừng chết đi,
điều duy nhất người phải làm chính là chờ đợi."
Liễu Bình lẳng lặng lắng nghe, chỉ cảm thấy một sức mạnh ấm áp vờn quanh
mình.
Cứ như Andrea ở ngay bên cạnh mình.
Cô bé nhẹ nhàng ôm lấy hắn, nói nhanh ở bên tai: “Nhất định đừng chết, phải
sống sót, mãi đến khi người ghi lại lịch sử mới buông xuống từ Huyết Hải, đó là
cơ hội duy nhất."
"Ta đã biết, nhưng người thì sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Cuối cùng đoạn lịch sử này cũng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600274/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.