Liễu Bình nhẹ nhàng thở ra.
Thỏ Tử nín thở thật lâu, cho toàn bộ quá trình hoàn thành rồi mới hét lớn: “Liễu
Bình! Ngươi có thể khống chế sức mạnh Kỳ Quỷ mà không mất đi chính mình!
Ngươi có thể cùng ta đi vào tầng Ác Mộng chơi nha! Thân!"
"Đúng vậy."
Liễu Bình nói.
Thỏ Tủ chống nạnh hai móng, ngửa mặt lên trời cười to không ngừng.
"Ngươi đang cười cái gì?"
Liễu Bình ngạc nhiên nói.
"Không có gì, không có gì, người bận xong rồi thì chúng ta trở về."
Thỏ Tử đặt tay xuống và nói.
Ta có thể tìm ra một cộng sinh giả như vậy sao? Con mẹ nó ta thật có ăn may vô
địch đương thời-- Thật là quá ghê gớm! Ta thật bội phục chính mình đến rối
tinh rối mù! Đặc biệt là ở thời khắc này, có lẽ... Có thể làm ra một đại sự khó
lường? Thỏ Tử nhếch miệng cười cười, lại lập tức giấu vẻ mặt đi, nghiêm trang
hỏi: “Ngươi chôn hai luồng sức mạnh Kỳ Quỷ ô nhiễm kia đi là muốn lấy lại
trong sạch cho mình sao?"
“-- Chủ yếu là sợ bọn chúng có cách tìm kiếm hai luồng sức mạnh này, hiện tại
chôn xong, chúng hoàn toàn không tìm thấy chúng ta."
Liễu Bình nói.
"Vậy bây giờ?"
"Chậm trễ chút thời gian, hiện tại chúng ta đi giết người."
Liễu Bình nói.
Vừa nghe lời này, Thỏ Tử lập tức bỏ mọi suy nghĩ qua một bên, hai móng vuốt
lông xù nhanh chóng siết chặt, hưng phấn nói: “Cũng đúng, đánh lộn mới là
chuyện chính!"
Địa chi Thế Giới biến mất khỏi chung quanh hai người.
Hắc ám lại bao phủ tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600250/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.