Trong bóng đêm.
Lão nhân mặc tây trang mang giày da lấy ra một bộ bao tay da rồi đeo vào.
Cả người lão ta tỏa ra ánh sáng lờ mờ, soi chiếu mặt đất chung quanh và cảnh
tượng trong phạm vi mấy chục mét.- - Trống trơn, không thấy quỷ ảnh.
"Thằng nhãi, nếu ngươi khoác lác vậy thì ra đánh một trận với ta đi."
Lão nhân tháo nơ ra, vừa hoạt động tay chân vừa nói.
Trong bóng đêm.
Không có tiếng động nào cả.
Lão nhân thở dài, chỉ cảm thấy thằng nhãi này có chút phiền phức.- - Chẳng
những không hiện thân, hơn nữa còn có giúp đỡ.
Vừa rồi tên giúp đỡ kia chụp một cái lên trán lão ta thực sự làm người ta sợ hãi.
Từ trên trời giáng xuống nhẹ nhàng vỗ một cái, đúng lúc là khoảnh khắc lão ta
ra tay đoạt đao với đối phương, không sớm cũng không muộn, ngay trong nháy
mắt lão ta hết sức tập trung.
Hiện tại cẩn thận ngẫm nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy cái vỗ kia tràn ngập kỹ
xảo nào đó không thể nói nên lời, cứ như đổi lấy từ chiến đấu vô tận.
Thật là kỹ xảo lên tới tột đỉnh, không dựa vào bất cứ sức mạnh nào, không
mượn bất cứ chiêu thức nào, tất cả trở lại nguyên trạng, chỉ là một cái vỗ như
vậy -- Cuộc đời lão ta chưa bao giờ gặp qua thủ đoạn như vậy.
Nếu... Đổi một chương kia thành một thanh đao -- Lão nhân không dám nghĩ
tiếp.
"Có lẽ chúng ta xem thường người và đồng bạn của ngươi, như vậy đi."
Lão nhân hít sâu một hơi, cả người tỏa ra ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600247/chuong-793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.