Ầm! Cả người hắn như một tia sét, xuyên qua cửa sổ lao ra ngoài.
Trong sân viện, một luồng sáng lạnh lẽo xuất hiện.
Một đao đó có tốc độ quá nhanh, làm cho những võ giả kia còn không kịp phản
ứng, thân thể đã bị chém đứt đôi.
Liễu Bình hạ xuống đất, một tay cầm đao, tay còn lại đè xuống người còn sống
cuối cùng.
"Còn dám động sẽ chết."
Hắn bình tĩnh nói.
Người kia cảm nhận được ý lạnh từ chiếc đao đang gác trên cổ mình, thân thể
cứng ngắc lại, không dám cử động chút nào cả.
Liễu Bình giơ tay lên, ấn về phía trán của hắn ta.
Sưu Hồn! Chỉ trong nháy mắt.
Liễu Bình nói: "Hóa ra là học viên của võ quán Đằng Phi, sư phụ của các ngươi
không tới, lại sai phái các ngươi tới đây cướp đồ... thôi được rồi, ta sẽ cảnh cáo
chút."
Trường đao xẹt qua.
Đầu người lăn xuống.
Liễu Bình nhanh chân bước ra võ quán, khoát tay mà không cần quay đầu lại.
Những chiếc đầu người bị hắn chém xuống đều bay ra ngoài, rơi trên mặt đất,
chồng chất lên nhau thành một cây cột.
Liễu Bình nâng tay, sử dụng pháp quyết, nhỏ giọng nói: "Cửu U Vạn Hồn
phiền, tái hiện!"
Một luồng khí tức quỷ dị từ trên người hắn tản ra.
Trong hư không, một vài ảo ảnh hình người xuất hiện, bọn chúng đang lơ lửng
giữa không trung, đang định trôi về một nơi nào đó... Khi khí tức trên người
Liễu Bình tản ra, những ảo ảnh này cảm nhận được gì đó, bắt đầu giãy dụa kịch
liệt.
Thế nhưng không có bất cứ tác dụng nào cả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600241/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.