Tại một nơi gần Huyết sắc Khô lâu, có người nói: "Tới đi, đi qua trên người
chúng ta."
Huyết sắc Khô lâu ôm quyền, nói: "Cám ơn."
"Không cần cám ơn, ngươi không phải vì chính ngươi, ngươi là vì tất cả mọi
người."
Người kia nói.
Huyết sắc Khô lâu cũng không khách sáo.
Hắn nhảy lên cây cầu người, chạy nhanh về phía trước.
Mặc dù mình không thể sử dụng lực lượng, thế nhưng tốc độ chạy vẫn khá
nhanh.
Trong ánh lửa chiếu rọi, một luồng sáng đỏ thẫm chạy nhanh như điện chóp trên
cây cầu trên không do thân thể loài người cấu thành.
Nó dùng toàn lực chạy nhanh về phía tận cùng dòng sông máu.
Một giây... Hai giây... Ba giây... Toàn bộ thế giới chỉ còn lại những tiếng rên rỉ
đau đớn.
Cuối cùng... Huyết sắc Khô lâu nhảy lên thật cao, từ phần cuối cây cầu trên
không dùng toàn lực nhảy về phía trước.
Bịch! Nó rơi vào một vùng bóng đêm khác.
Ánh sáng trên bó đuốc lại tỏa ra lần nữa, chiếu sáng cảnh tượng bốn phía.
Nơi này là một lôi đài hình vuông.
Nơi sâu trong huyết hải vô nhai, vậy mà ẩn chứa một tòa lôi đài! Huyết sắc Khô
lâu nâng cao bó đuốc, quan sát cảnh tượng bốn phía, ngay lập tức phát hiện ra
một cây cột tại vị trí trung ương lôi đài.
Trên cây cột điêu khắc hoa văn cực kỳ phức tạp, khi ánh lửa chiếu tới, tất cả hoa
văn như được sống lại.
Một luồng khí tức uy nghiêm từ trên cột trụ tản ra ngoài.
Vẻ mặt Liễu Bình bỗng biến đổi.
Vô số hình ảnh trong quá khứ lướt nhanh trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600216/chuong-762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.