Liễu Bình tiếp nhận vảy giáp mà quan sát, trên đó có viết một đoạn chữ, nội
dung giống với Huyết sắc Khô lâu a Hồng đã nói.
Vảy giáp run nhẹ trên tay hắn, chập trùng theo hô hấp của hắn, tựa như một bộ
phận cơ thể hắn vậy.
Không sai.
Đây là một tấm vảy giáp trên bộ chiến giáp kia.
Xem ra trước kia mình thật sự đã tới nơi này.
Về phần phương pháp an toàn mà dò xét bí mật... Đời này, mình cũng đã có
được Trấn Ngục đao, có thể lắng nghe mọi bí mật.
Thế nhưng từ đó tới nay, đã trải qua bao nhiêu đời? Chẳng lẽ khô lâu vẫn luôn
chờ ở nơi này sao? "Ngươi chờ ở nơi này bao lâu rồi?"
Liễu Bình hỏi.
"Đại khái là hai kỷ nguyên đi, dù sao cũng không có chuyện gì, cuối cùng ta
cũng đợi được."
A Hồng nói.
"Thành tín như vậy sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Đúng vậy, ta là một khô lâu biết giữ chữ tín, vẫn luôn không tìm chết."
A Hồng nói.
"Tìm chết?"
"Dù sao quá nhàm chán... à đúng rồi, người tìm ra phương pháp có thể an toàn
mà thăm dò bí mật rồi sao?"
"Tìm được."
Liễu Bình gật đầu nói.
Huyết sắc Khô lâu a Hồng vui vẻ nói: "Ta dẫn người đi tới nơi mà kiếp trước
người đã chết đi, bí mật tại nơi đó có giá trị cực lớn, ta cũng tò mò rất lâu."
Liễu Bình ngẩn người.
Đi tới nơi kiếp trước mình chết? Nghe vào hơi quái dị, thế nhưng mình cũng rất
muốn xem rõ ngọn ngành.
"Vậy chúng ta đi thôi."
Liễu Bình nói.
"Theo sát ta, đi nhầm một bước sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600214/chuong-760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.