Triệu Thiền Y nâng tay lên -- Tay nàng biến thành móng mèo sắc nhọn, mà
nàng nhẹ nhàng liếm móng vuốt, nhỏ giọng nói: “Liễu Bình, tà đạo chúng ta
từng sợ chết bao giờ? Hơn nữa (Quyển Sách Tử Vong có thể giữ lại hồn hỏa, chỉ
cần ngươi đừng chết là được."
"Được, đã thật lâu chúng ta không sóng vai chiến đấu."
Liễu Bình nói.
Hắn vẫy tay một cái.
Phong thư màu đen kia lập tức dừng lại trên tay hắn.
Liễu Bình mở phong thư ra, chỉ thấy bên trong là một chồng giấy màu đen.
Trên tờ giấy màu đen đầu tiên có viết: “Muốn biết bất cứ chuyện gì cũng cần
sống sót trước."
Liễu Bình mở tờ giấy thứ hai ra, chỉ thấy trên đó có viết: “Ngươi cướp đi bàn
tay, chủ nhân bàn tay lại muốn cướp đi mạng của ngươi."
Liễu Bình không ngừng lật về phía sau, lại phát hiện trên những tờ giấy sau đó
chỉ có một con số, hơn nữa không ngừng giảm lại: “Năm,"
"Bốn,"
“Ba,"
“Hai,"
“Một!"
Vẻ mặt Liễu Bình biến đổi, bỗng ngẩng đầu nhìn lên.
Hắn thấy một nam tử có cây dù đen nổi lơ lửng trước người đang từ trên trời
giáng xuống, nhẹ nhàng đáp xuống đối diện hắn.
Người này để trần trụi nửa người trên và không có tay.
Chỗ cổ tay hắn có mặt cắt ngang rất ngay ngắn, hình như là bị thứ sắc bén gì
trực tiếp cắt đứt.
Đây là Kẻ cầm dù? Liễu Bình híp mắt đánh giá đối phương.- - Không.
Trên người người này có một mùi thối rữa.
Mùi thối rữa.
Không phải Kẻ cầm dù.
Lúc trước Kẻ cầm dù từ bỏ một bàn tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600209/chuong-755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.