Không bao lâu sau.
Từng chiếc phi thoi buông xuống mảnh đất hoang dã.
Mọi người bị thả xuống.
Giọng nữ uy nghiêm lại vang lên lần nữa: “Xin hãy chú ý!"
"Tất cả thành viên xin chú ý, mảnh đất hoang dã trước mặt không có bất cứ
khoa học kỹ thuật gì tồn tại, nhưng vì để các ngươi có thể tiếp tục sinh hoạt,
mảnh đất trước mặt đã bắt đầu kiến tạo thiết bị cần thiết."
Đám người nhìn lại chung quanh.
Chỉ thấy những người máy không đếm được đang kiến tạo phòng ốc, khai
hoang đồng ruộng.
Đột nhiên.
Có người vung tay hô to: “Chúng ta không cần bất cứ khoa học kỹ thuật gì trợ
giúp!"
Chung quanh im lặng.
Không ai đáp lại hắn ta.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm hắn ta, ánh mắt lạnh lẽo như băng.
Người nọ cứng đờ, lớn tiếng nói: “Đây vốn là lựa chọn của chúng ta, các ngươi
nói đúng không!”.
Bên cạnh có người đẩy hắn ta, mắng: “Đáng chết, hiện tại chúng ta không có
bất cứ tri thức, kỹ năng gì, thậm chí không có cả hạt giống lương thực, ngươi
không muốn thì cút đi, đừng nán lại nơi này."
Người nọ lui lại mấy bước, cười lạnh nói: “Một đám rác rưởi, có chút khó khăn
này thôi đã làm khó được các ngươi rồi? Chúng ta vốn muốn tạo ra một con
đường văn minh.hoàn toàn bất đồng, để vạn tộc hư không biết, nhân loại là một
chủng tộc tinh thần tràn ngập bình đẳng và sức mạnh."
Hắn ta càng nói càng có lực, lưng cũng thẳng lên, chuẩn bị phát biểu một tràng
diễn thuyết.
Một con phi thoi loại nhỏ dừng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600205/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.