Đinh! Giữa không trung, thời gian không ngừng trôi đi kia quay trở về “00: 00”.
Năm phút đã đến, cách đấu kết thúc! Nam tử ngẩng đầu nhìn thoáng qua, nói:
“Bởi vì người có chuôi đao này, cho nên có thể nghe thấy bí mật quá sâu như
thế, nhưng đáng tiếc ta không có thời gian nán lại nơi này nữa ——"
"Tóm lại, chúng ta không phải kẻ địch."
Gã nâng tay lên.
Trong hư không lập tức hiện lên vô số những phù văn, ngưng kết thành một
giao diện.
Nam tử nhẹ nhàng điểm một cái lên giao diện.
"Ta phải tiếp tục đi bắt giữ tồn tại Ác Mộng kia, nhìn xem có cách nào chiến
thắng nó không."
"-- Hy vọng lần sau gặp mặt, ngươi có thể trở nên càng mạnh."
Câu nói vừa dứt.
Gã lui về phía sau một bước, trực tiếp biến mất khỏi hư không.
Liễu Bình đúng mấy phút tại chỗ.
Lời đối phương nói thật sự là vượt xa dự đoán của hắn.
"Chân nhân... Thế giới chân thật..."
"Nếu như vậy, cái gì lại là giả dối kia chứ? Vì sao linh hồn phải đi vào thần
trụ?"
Liễu Bình nhắm mắt lại yên lặng suy tư.
Bỗng nhiên.
Một suy nghĩ không nắm lấy được hiện lên trong lòng hắn.
Nó như một đáp án nào đó cách lớp sương mù, Liễu Bình muốn nhìn rõ ràng,
nhưng làm thế nào cũng không thấy rõ.
Phía sau truyền đến một loạt động tĩnh.
Liễu Bình lập tức lui ra từ trạng thái suy nghĩ sâu xa vừa rồi.
Hắn lui về phía sau vài bước, bế cô bé lên.
"Làm sao vậy?"
Hắn hỏi.
Cô bé cắn môi, chỉ về hướng không trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600201/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.