Cô bé nhìn ra chung quanh, chỉ thấy vô số phù văn Ác Mộng lan tràn trên bầu
trời, mà thế giới đang gánh chịu sức mạnh của Ác Mộng đang dần dần đi về
hướng diệt vong.
Cô bé nhịn không được mà hỏi: “Giờ chúng ta làm sao bây giờ?"
"Chờ."
Liễu Bình nói.
"Chờ?"
Cô bé khó hiểu mà lặp lại.
"Không sai,"
Ánh mắt Liễu Bình trở nên thâm trầm như biển sâu, “Từ khi đạt được Trấn
Ngục Đao, ta trải qua vài lần xuyên qua thời không, mới biết được trên tuyến
thời gian có ba pháp tắc, lần lượt là thời gian, không gian và nhân quả."
"Bởi vì tác dụng của chúng, cho nên tất cả mọi thứ mới có thể vận hành một
cách chính xác."
“Cho nên mỗi lần ta trở lại quá khứ, tất cả trên người sẽ trở về trạng thái vào
thời khắc kia lần nữa, hơn nữa trên chủ tuyến thời gian này cũng chỉ có một
mình ta."
"Chấp pháp giả Hắc Ám cũng như thế sao?"
Cô bé hỏi.
"Hẳn là như vậy, nhưng điều khiến người ta bất ngờ là, ở tuyến thời gian kia,
hắn có thể nhìn thấy chính mình của quá khứ mà không chết! Hắn quá mạnh!"
Liễu Bình nói.
"Nói như thế, sẽ có hai tên cùng xuất hiện, đồng thời tới chiến đấu với chúng
ta."
Cô bé nói.
"Hắn mạnh như vậy, chỉ cần một đã đủ để ảnh hưởng toàn bộ tuyến thời gian,
khi hai tên cùng xuất hiện thì thời gian, không gian, nhân quả sẽ sinh ra hỗn
loạn."
Liễu Bình lộ ra vẻ mặt suy nghĩ sâu xa, tiếp tục nói: “Khi thời gian càng đẩy
mạnh về sau, loại hỗn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600199/chuong-745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.