"Không thể nào!"
Người cầm dù bị vô số mảnh vảy bao phủ, tựa như một chiếc bánh chưng, bị
chiến giáp khổng lồ màu đen nâng ở trong lòng bàn tay.
Trên mặt gã hiện lên vẻ khó có thể tin, đồng thời vẫn duy trì vẻ mặt này, quát
lên: "Rõ ràng người đã chết! Rõ ràng đã chết!"
Liễu Bình đứng phía đối diện gã ta, vẫn khoác áo choàng, dáng vẻ vẫn giống hệt
quái nhân.
"Ta không biết người đang nói cái gì."
Vẻ mặt hắn không thay đổi, trả lời, giơ Bách Nạp đao lên, đặt tại bả vai đối
phương.
"Liễu Bình, đừng giả bộ, chắc chắn là ngươi, ngoài người ra không còn ai có thể
điều khiển bộ chiến giáp này nữa cả."
Người cầm dù nghiến răng nghiến lợi nói.
Vẻ mặt Liễu Bình vẫn duy trì nét lạnh lùng, dùng giọng nói khinh thường nói:
"Chỉ bằng vào loại chiến giáp rác rưởi này, người đã muốn chiến thắng ta? Thực
sự quá coi thường những tồn tại nguyên sinh trong Ác Mộng chúng ta rồi."
Năng lực Kỳ Quỷ: Lừa gạt! Người cầm dù giật mình, do dự hỏi: "Ngươi không
phải hắn?"
"Hắn? Ý ngươi là ai?"
Liễu Bình hỏi.
Người cầm dù quay đầu nhìn về phía chiến giáp khổng lồ, thất thần nói: "Ta tiêu
tốn vô số năm, đều không thể hiểu rõ bộ chiến giáp này... nó lại bị tồn tại Ác
Mộng chân chính điều khiển một cách dễ dàng."
"Đúng vậy, rất dễ dàng."
Liễu Bình bồi thêm một câu.
Người cầm dù run lên, trên mặt thể hiện vẻ nịnh nọt: "Vị đại nhân này, kỳ thật
ta còn có thể làm nô lệ của ngài, xin hãy tha cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600173/chuong-719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.