Quán bar.
Trước quầy bar.
Bình sữa bảy màu kia lung lay, bỗng lăn xuống từ mặt bàn.
Một sợi tơ trên bình sữa bỗng kéo dài ra -- Xet! Liễu Bình hiện ra từ trong hư
không, lảo đảo vài bước mới đứng vững trong quán bar.
Sợi tơ Vận Mệnh sớm đã biến mất tăm hơi.
Hắn trầm mặc đứng trước quầy bar, nâng ly rượu lên, uống cạn rượu trong đó
đi.
"Cũng chỉ là đi nhìn thế giới một cái thôi, người mê muội cái gì vậy?"
Nữ anh ngạc nhiên hỏi.
"Không có gì,"
Liễu Bình buông ly rượu, nói: “Ta chỉ suy nghĩ, kế tiếp chúng ta phải đi cứu
Linh cấp thế giới kia."
"Cứu? Ngươi đang nói giỡn đúng không, nàng là Linh đã ác mộng hóa! Nàng sẽ
giết ngươi!"
Nữ anh nói.
Liễu Bình trầm mặc không nói.
"Xem ra có bí mật đặc biệt lợi hại gì đúng không? Thôi -- ta cũng không dám
biết quá nhiều, dù sao cũng đang dung hợp, ta phải ngủ bảy bảy bốn mươi chín
ngày, cho dù chết cũng đừng đánh thức ta."
Nữ anh nói xong thì tùy tiện tung một chiều.
Bình sữa bảy màu bay lên rồi dừng lại trong tay nàng.
Nữ anh ôm bình sữa rồi ngủ say.
Quán bar lại an tĩnh lại lần nữa.
Liễu Bình ngồi bất động ở chỗ đó, khí thế trên người dần dần thay đổi.
Tùng luồng khí tức cường đại không ngừng lượn lờ quanh người hắn.
Trong bóng đêm.
Ánh mắt hắn tựa như lưỡi đao.
"Chúng ta cùng trải qua quá nhiều chuyện, có ràng buộc quá sâu, cho dù quên
mất nhau thì pháp tắc Vận Mệnh cũng sẽ để chúng ta gặp nhau lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600166/chuong-712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.