Lão nhân dần dần chìm vào lòng đất, biến mất không thấy đâu nữa.
Làm kẻ thất bại, lão sẽ trở lại mặt tường nào đó trong địa cung Ác Mộng, làm
nguồn cung cấp chất dinh dưỡng cho địa cung lần nữa.
Chung quanh dần truyền đến tiếng vang ồn ào.
"Là người kia!”.
"Nhìn kìa, hắn là ăn cướp!"
"Trời ạ, hắn giết lão Johan, mọi người mau tới đi."
"Các nam nhân, đi xử lý tên tội phạm kia đi!"
Trên trấn nhỏ, phụ nữ và các lão nhân đừng xa xa nhìn lại, chỉ chỉ trỏ trỏ về phía
Liễu Bình.
Liễu Bình lập tức nhận ra một tia không ổn.
Hình như hành vi của hắn làm cho cả trấn nhỏ này sinh ra ý thù địch.
Dù sao thì hắn giết người trước mặt mọi người, lại hủy hoại một căn nhà, còn
đoạt đi một cây vải.
Hắn nhìn lướt qua nơi xa.
Chỉ thấy những nam nhân trong quán bar, chuồng ngựa, cánh đồng, nhà ga đang
lấy ra các loại vũ khí, đưa ánh mắt hung ác nhìn về phía bên này.
Không đúng.
Bọn người kia nhìn có vẻ là nhân loại, nhưng thật ra đều không phải nhân loại,
mà là các chức nghiệp giả Ác Mộng của địa cung.
Hắn vốn chỉ cần đối mặt với năm kẻ địch như vậy.
Nhưng nếu là bọn họ xông lên hết thì phải làm sao đây? Đúng lúc này, hai hàng
chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mặt hắn: “Ngươi phải rời đi trấn nhỏ này ba
mươi phút, chờ cơn giận của mọi người bình ổn mới có thể đến lần nữa!”.
"Đương nhiên, tiếp theo lúc người tiến vào trấn nhỏ, nhất định là một kẻ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600152/chuong-698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.