Đội người này nhanh chóng xuyên qua đường phố bỏ hoang, đi tới lối vào một
tàu điện ngầm.
Từ lối vào tàu điện ngầm, bọn họ cứ đi mãi vào bên trong, sau đó tìm thấy một
cái nắp cống thoát nước bên cạnh đường ray.
Họ mở nắp giếng ra, chỉ thấy bên trong là một loạt những bậc thang xi măng
thật dài.
Trên bậc thang có dấu chân hỗn độn, rõ ràng là gần đây thường xuyên có người
đi lại ở nơi này.
Liễu Bình đi xuống lần theo bậc thang, cùng mọi người bước xuống nơi đó.
Chừng mười phút sau.
Rốt cuộc bậc thang cũng đã đến cuối.
Hai bên là đèn đường mờ nhạt, cuối đường nhỏ phía trước có mấy chục tên lính
gác súng vác vai, đạn lên nòng.
Ở sau lưng đông đảo binh lính, một thành phố tỏa ra ánh sáng mênh mông ánh
vào mi mắt Liễu Bình.
Những ánh sáng đó đến từ đèn nề ông, hệ thống chiếu sáng của thành phố và
các loại xe giao thông theo quỹ đạo.- - Trông có vẻ thật phồn hoa.
Liễu Bình có chút thất thần.
Rõ ràng thế giới trên mặt đất đã hoàn toàn bị hủy diệt.
Nhưng nhân loại lại ngoan cường sống sót, còn thành lập những thành phố hoàn
chỉnh sâu dưới mặt đất.
Người vừa rồi nói nơi này là thành phố dưới lòng đất số ba mươi bảy.
Nói cách khác, còn có những thành phố khác nữa.
Nam tử thon gầy vội lia mắt nhìn hắn một cái, sau đó chạy ào về hướng bọn
lính.
"Có kẻ xâm lấn! Có kẻ xâm lấn!"
Gã la lớn.
Bọn lính lập tức sôi nổi cảnh giác, giơ súng trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600115/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.