Cả bộ chiến giáp dần dần biến thành màu tro đen.
Nó đứng sừng sững trong hải uyên, tựa như một con quái vật sắt thép khổng lồ
không hề có sự sống.
Chỉ có một giọng nói vang lên từ trong chiến giáp: “Thú vị thú vị thú vị!"
"Ha ha ha, mỗi khi ta cảm thấy nhàm chán, ngươi sẽ mang đến cho ta lạc thú
mới, làm ta nhất thời luyến tiếc hoàn toàn hủy diệt tất cả chúng sinh và thế
giới..."
"Thật muốn giết chết người, càng ngày càng muốn!"
Chiến giáp màu đen khổng lồ chấn động một cái.
Một loạt những lốc xoáy giống như vòi rồng thật lớn lập tức xuất hiện, tản ra
bốn phương tám hướng.
"Để ta ngẫm lại."
"Có lẽ một ngón tay không đủ –– Ngươi tương đối tinh diệu về khống chế
phong ấn, đại khái đã thăm dò ra thực lực một ngón tay của ta."
"Vậy..."
"Năm ngón tay đi."
Trên khôi giáp khổng lồ, mỗi một mảnh vảy giáp đều bắt đầu run rẩy.
Giây lát sau.
Những vảy giáp đó dần hóa thành một loạt những vật sống hình thù kỳ quái, áp
sát vào khôi giáp mà không ngừng công kích giáp trụ.
Mỗi khi chúng công kích chiến giáp, hải uyên sẽ phát ra một gợn sóng vẩn đục,
khiến chúng trở nên trong suốt rồi dần dần biến mất.
Toàn bộ thế giới phong ấn bắt đầu sụp đổ.
Bên kia.
Thế giới chân thật.
Liễu Bình đang giằng co với con quái vật mọc bốn đầu kia.
Bỗng nhiên.
Hư không khẽ động.
Hai bóng dáng lặng lẽ xuất hiện.
Là Nhan Minh và Tiên Tri! Không biết hai nữ nhân này dùng biện pháp gì mà
có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600111/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.